Con gì khôn nhất?

img_0181.png
Con gì khôn nhất?
Con Heo, Trâu, Chó thì tài
Xem ai khôn nhất, lên ngai vua ngồi
Trâu thì hùng hục nghe người
Đi cày vất vả, tươi cười cỏ nhai!
Chó nghĩ có một không hai
Sao ai hiểu ý, có tài bằng ta!
Chủ chỉ tay - chó xông ra
Tường cao, bụi rậm, chó ta nhảy vào
Chú heo mặc chủ kêu gào!
Cứ coi như điếc, ta nào biết đâu?
Ăn no, chẳng biết nhức đầu
Ngủ say như chết chuyện đâu, kệ người!
“Ngu như heo” - thật nực cười!
Ai ngờ heo có cuộc đời nhàn tênh!
Không oai phong, cũng chẳng vênh
Chỉ biết mặc kệ - nhẹ tênh cả người
Kết cục - chó khóc, trâu cười,
Heo lim dim mắt nhìn người khổ đau 
Dại, khôn khó biết nông sâu!
Thế nào là “biết” cũng đâu có lường?
Ngày xưa khôn chết, hết đường
Dại rồi cũng chết tỏ tường cùng ai?
Biết thì sẽ sống lai rai,
Ngày nay... điếc sẽ sống hoài hiên ngang
Thế mới biết Heo giỏi giang
Đóng phim điêu luyện, an nhàn thảnh thơi!
Kỷ Hợi - heo đã lên ngôi!
Ngồi nhìn trâu, chó hỡi ôi nhọc nhằn!
                                                                                         
                                                                                         Đúng là ở đời:
                                                                                      - Khôn cũng chết!
                                                                                      - Dại cũng chết!
                                                                                      - Biết cũng chết!
                                                                                      - Điếc thì sống!
                                                                                      - Giả chết! May còn giống!
 
(Năm Kỷ Hợi xin chúc mừng những người tuổi Hợi và những người thích... Hợi)!
Tiến sĩ Nguyễn Đức Hưởng
Số lượt đọc: 2143 Cập nhật lần cuối: 05/02/2019